Cạn Nguồn

Nỗi Niềm


Đèn đường hắt bóng ru mưa

Xuân qua chưa hết gió đưa hạ về

Gốc cây còn khắc ước thề

Ngày tôi trở lại bốn bề quạnh hiu


Mở xem lại chiếc khăn thêu

Của người năm cũ tặng chiều biệt ly

Xa nhau chưa tận xuân thì

Ngàn thương trăm nhớ tôi về hôm nay


Phố buồn giăng hạt mưa bay

Đường xưa me lá phủ đầy lối nhau

Vườn người vắng nụ hoa cau

Giàn tôi trầu bỗng vàng màu thu xưa


Gác sầu cái nhện đong đưa

Giăng hoài mà sợi vẫn trơ nỗi buồn

Đêm qua trong giấc mơ cuồng

Nhớ người lỡ để lệ tuôn giọt đầu


Đêm nay cạn hết chén sầu

Sớm mai có lẽ bắt đầu...cô đơn

 

Cạn Nguồn

Được bạn: vdn 28.6.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Nỗi Niềm"